Author: | Bich Ngoc | ISBN: | 9788826073965 |
Publisher: | Bich Ngoc | Publication: | April 11, 2017 |
Imprint: | Language: | English |
Author: | Bich Ngoc |
ISBN: | 9788826073965 |
Publisher: | Bich Ngoc |
Publication: | April 11, 2017 |
Imprint: | |
Language: | English |
Khôi quay đi, lần này là đi thật rồi. Trúc lí nhí nói với theo: "Anh! Mai anh lại ghé nhé"
Không biết Khôi có nghe thấy gì không, chỉ biết anh đi thẳng không quay đầu lại.
Cả tối hôm đó dọn hàng lòng Trúc lâng lâng lạ thường, miệng hát liên hồi dù không lời nào đúng vào bài hát nào hết.
Đêm về cô vẫn mơ mộng đưa bàn tay chạm vào tay Khôi mà ngắm nghía rồi đưa lên mũi hít hít chính bàn tay của mình, miệng cười từ tối đến lúc ngủ nói không ngoa là muốn sái quai hàm luôn rồi đó.
Hôm sau sáng vẫn đến trường, chiều lại tranh thủ đi cắt cỏ cho mấy chú bò ăn rồi mong cho trời mau tắt nắng để dọn bàn ra còn gặp Khôi.
Bán cho người này đến người khác mãi mà chẳng thấy bóng dáng Khôi xuất hiện, mặt Trúc chuyển từ hí hửng sang bực bội "Rõ ràng hôm qua đã kêu hôm nay ghé mà sao lại thế chứ! Đáng ghét thật! Hay mình ảo tưởng quá, chắc anh ý chẳng có tí tẹo tình cảm gì với cô gái hai lúa như mình đâu". Nghĩ đến đó lòng Trúc chùn xuống, thoáng buồn khi cảm thấy người mình thích không thích mình (Trúc tự suy diễn rồi tự buồn như thế)
Khôi quay đi, lần này là đi thật rồi. Trúc lí nhí nói với theo: "Anh! Mai anh lại ghé nhé"
Không biết Khôi có nghe thấy gì không, chỉ biết anh đi thẳng không quay đầu lại.
Cả tối hôm đó dọn hàng lòng Trúc lâng lâng lạ thường, miệng hát liên hồi dù không lời nào đúng vào bài hát nào hết.
Đêm về cô vẫn mơ mộng đưa bàn tay chạm vào tay Khôi mà ngắm nghía rồi đưa lên mũi hít hít chính bàn tay của mình, miệng cười từ tối đến lúc ngủ nói không ngoa là muốn sái quai hàm luôn rồi đó.
Hôm sau sáng vẫn đến trường, chiều lại tranh thủ đi cắt cỏ cho mấy chú bò ăn rồi mong cho trời mau tắt nắng để dọn bàn ra còn gặp Khôi.
Bán cho người này đến người khác mãi mà chẳng thấy bóng dáng Khôi xuất hiện, mặt Trúc chuyển từ hí hửng sang bực bội "Rõ ràng hôm qua đã kêu hôm nay ghé mà sao lại thế chứ! Đáng ghét thật! Hay mình ảo tưởng quá, chắc anh ý chẳng có tí tẹo tình cảm gì với cô gái hai lúa như mình đâu". Nghĩ đến đó lòng Trúc chùn xuống, thoáng buồn khi cảm thấy người mình thích không thích mình (Trúc tự suy diễn rồi tự buồn như thế)